Chương 13:
Tạp dịch mang ghế vào, Chu Mịch Tinh liền đứng dậy nhường vị trí của mình, cung kính mời: "Thế tử mời ngồi."
Phong Dã khoát tay: "Ài, không cần, Chu công tử cứ ngồi đi, ghế để chỗ này." Phong Dã tiện tay chỉ một cái, chính là chỗ bên cạnh Yến Tư Không.
Yến Tư Không nhẹ nhàng đẩy nữ tử trong ngực mình ra, ngồi ngay ngắn lại.
Chu Mịch Tinh khách sáo với Phong Dã mấy câu mới ngồi về chỗ cũ.
Sau khi Phong Dã ngồi xuống, bầu không khí liền trở nên kỳ lạ, mọi người câu nệ không ít.
Chu Mịch Tinh đoán không ra tâm tư của Phong Dã nên không thể làm gì khác hơn là đi trước nâng ly chúc rượu: "Có thể cộng ẩm với thế tử, bọn ta quá may mắn rồi, ly này, liền kính...kính thế tử vào sai phòng nhưng lại tìm đúng duyên, thế nào?"
"Được, bọn ta cũng kính thế tử."
Mọi người nâng ly, kính dâng Phong Dã, mà Phong Dã thì mỉm cười nâng ly rượu, uống một hơi cạn sạch, sau khi buông ly hắn liền nói: "Kỳ thực ta nghe tiếng đàn uyển chuyển trong phòng mà tai thanh an, lòng hoan hỉ, lại không thể vỗ tay gõ nhịp bên ngoài, thế nên liền dứt khoát muốn vào xem là ai diễn tấu." Ánh mắt Phong Dã bay về phía Dạ Ly.
Dạ Ly bèn vội vàng đứng lên, khẽ khom người.
Biểu cảm Chu Mịch Tinh có phần lúng túng, mọi người cũng không biết nên tiếp lời thế nào.
Phong Dã cười nói: "Từ nhỏ ta đã lớn lên ở quân doanh, không được lễ nhạc hun đúc nên hành động không khỏi thô lỗ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-vuong/2069291/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.