Chương 28:
Ngủ đến nửa đêm, Yến Tư Không đột nhiên bị người ta lay dậy, y vô thức lầm bầm một câu "Phong Dã", rồi lại xoay người thϊế͙p͙ đi.
Bàn tay lay người y ngừng một lát, rồi lại càng lay mạnh hơn, đi đôi với nó là tiếng trách mắng khe khẽ: "Nam Ngọc, ngươi tỉnh lại cho ta!"
Nghe cái tên này, Yến Tư Không giật mình ngay tức khắc. Y khó khăn hé hai mắt, thấy được một khuôn mặt tuấn tú quen thuộc trong tầm mắt mơ hồ, đúng vậy, người gọi y bằng tên này, chỉ có...
Mặt Xà Chuẩn lạnh như băng, hắn lôi y dậy khỏi giường, giễu cợt: "Ngủ cũng không quên gọi tiểu thế tử nhà ngươi, tình thâm nghĩa nặng thật đấy."
Yến Tư Không đã tỉnh táo hoàn toàn, y dùng sức chà mặt, nói giọng khàn khàn: "Không ai phát hiện ra ngươi chứ."
"Mấy người có thể phát hiện ra ta?" Giọng Xà Chuẩn không vui.
"...Đừng gọi ta bằng cái tên đó nữa." Yến Tư Không nói. "Nam Ngọc" là tên giả y dùng năm đó, cho đến khi y chuẩn bị thi công danh, y mới nói cho Xà Chuẩn biết tên thật của mình.
"Yến đại nhân." Xà Chuẩn ném bọc vải nặng trĩu vào ngực y: "Ngươi hẳn cần dùng đấy."
Yến Tư Không mở bọc vải ra, bên trong là mấy chục tờ giấy, công văn, bao thư, đều của Trần Hoán và Cát Chung. Y nhìn những thứ này mà rơi vào trầm tư.
Xà Chuẩn vắt hai chân, ngồi lên ghế: "Ta vì ngươi mới ở Kinh Châu gần ba tháng, trở về rồi ngươi định cảm ơn ta thế nào?"
"Chắc chắn có hậu tạ." Yến Tư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-vuong/2069358/quyen-3-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.