Chương 1:
Trở lại dịch quán, Phong Dã chờ y đã lâu, vừa thấy y liền hỏi ngay: "Thế nào? Cát Chung ký rồi sao?"
Yến Tư Không đáp: "Lão đồng ý ký rồi."
"Thật á?"
"Nhưng lão có yêu cầu?"
"Về nhi tử lão hả?"
"Đúng vậy, lão muốn chính miệng Đại tướng quân hứa với lão."
Phong Dã ngẫm nghĩ, nói: "Nhi tử lão cũng không quan trọng lắm, nếu bây giờ có thể khiến lão ký thì sau khi hồi kinh vụ này sẽ bớt đi được rất nhiều phiền toái và thời gian."
"Không sai, ngày mai ta sẽ đi khuyên Đại tướng quân, tin rằng hắn cũng muốn nhanh chóng chấm dứt vụ án này, nếu không Tam Pháp ti thẩm tới thẩm lui, khó tránh khỏi gây thêm rắc rối."
Phong Dã gật đầu: "Trông ngươi rất mệt mỏi, đọ sức với lão chắc hẳn rất mệt phải không."
Yến Tư Không thâm ý nói: "Không mệt, ta vẫn luôn hy vọng đích thân đối mặt với lão."
"Ta lại rất mệt mỏi." Phong Dã hít sâu một hơi, "Cuối cùng tất cả cũng kết thúc, chúng ta đã đi gần nửa năm, may mắn không làm nhục mệnh, bình định được phản loạn, lùng bắt được loạn đảng, nếu không thì chẳng biết lấy mặt mũi nào mà hồi kinh."
"Lần này ngươi xung phong xông trận, nhiều lần lập chiến công, phải là hồi kinh trong hào quang chứ. Tĩnh Viễn vương mà biết không biết sẽ tự hào về ngươi thế nào đâu."
Phong Dã kiêu ngạo nói: "Xem sau này ông ấy còn dám coi ta là trẻ con không."
Yến Tư Không bật cười: "Trong mắt cha nương, ngươi mãi là đứa trẻ."
Phong Dã liếc y, chìa tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truc-vuong/2069366/quyen-4-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.