Khích Thường Sinh nói một hồi, nhưng cả đám người của huyện Đồng Thích Hợp đều không thể mở miệng đối đáp.
Phương Gia muốn mua lại nhà máy rượu ư? Là Phương gia nào thế? Phương Gia ở huyện Bình Xuyên ư? Họ càng nghĩ càng cảm thấy sự việc hơi có phần kỳ lạ. Tại sao Phương gia lại muốn nhẩy vào nhà máy rượu? Bảy triệu tệ mua nhà máy rượu đúng là cái giá quá hời. Hơn nữa, một khi Phương gia đã thu mua nhà máy rượu, bọn họ sẽ không có chỗ mà bòn rút chi phí như trước đây nữa. Họ không nhận ra nhà máy rượu dưới sự quản lý của Phương Gia không còn có thể cho họ chi tiêu bừa bãi giống như bây giờ.
Nhưng… bọn họ lại nghĩ tới gia tài to lớn của Phương gia và không khỏi có chút hi vọng- nếu mà Phương Gia tiếp quản nhà máy rượu, liệu nhà máy rượu có thể phát triển mạnh mẽ như Phương Gia kia chăng? Cho dù là không thể sánh bằng Tập đoàn điện ảnh Cẩm hồ của Hồng Kong hay tập đoàn Carrefour…Mọi người đều chua xót phát hiện ra rằng dường như phía sau sản nghiệp nổi tiếng nhà họ Phương, bất kể là từ nguồn thu nào, hàng năm lợi nhuận thu về e rằng cũng gấp nghìn lần nhà máy rượu. Nhà máy rượu chính là một nguồn thu kém hiệu quả nhất trong đó. Nếu vậy thì nguồn thu thuế của huyện cũng sẽ gia tăng gấp bội. Nếu đúng như vậy, nền tài chính của huyện Đồng Nghi có thể sẽ được mở mày mở mặt. Những người làm lãnh đạo như bọn họ kia lại được của người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trum-tai-nguyen/637007/quyen-6-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.