Hai người Lâm Hạ Đông và Hạ Thiên đem theo vẻ mặt không thể hiểu nỗi ngồi trong phòng làm việc của Phương Minh Viễn, trên bàn làm việc của hắn đặt một cái hộp nhỏ.
-Cậu Phương, đồ vật chúng tôi đều làm ra rồi, nhưng tôi và anh Hạ đều không hiểu, những thứ đồ này có tác dụng gì?
Lâm Khải Đông với một bộ dạng khó hiểu nói.
Phương Minh Viễn mở hộp, chỉ thấy bên trong là một đồ chơi vỏ trứng gà lớn gấp ba lần cái đồng hồ, ở giữa là màn hình có màu đen và trắng, mở ra, bên trong lộ ra một con gà….nếu nói là thế kỷ trước Phương Minh Viễn khoảng 30 tuổi, nhìn thấy nó, tin rằng hầu như đều sẽ nghĩ đến trận “gà bị dịch”, trận dịch gà toi điện tử lan rộng.
Ở giữa niên đại 90, từ Nhật Bản đưa ra những đồ chơi gà điện tử, cũng chính là một loại máy chơi game cầm tay của người hậu thế, trên màn hình tinh thể lỏng, có một động vật biết cử động, làm chủ nhân của nó, phải chăm sóc nó tỉ mỉ, cho nó ăn, làm trò cho nó hết buồn,vệ sinh cho nó, dỗ cho nó ngủ, nó cũng không rãnh rỗi, cách mấy tiếng sẽ phát ra âm thanh “ bíp—bíp—“, nhắc nhở bạn nó đói rồi, nó buồn rồi. Nếu không kịp chăm sóc, nó có thể sẽ đói chết, chết bệnh, thậm chí tức mà chết, chính là một đồ chơi nhỏ đơn giản như vậy, thực tế được đẩy đi thịnh hành toàn cầu. Nghe nói ở Nhật Bản, thứ đồ này trong mấy tháng ngắn ngủi đã tiêu thụ con số mấy trăm ngàn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trum-tai-nguyen/638326/quyen-3-chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.