Chút va chạm nhỏ này giữa Vu Nhị và Thường Thắng tất nhiên ngoại trừ đương sự thì không còn ai khác chú ý.
Ngoại trừ Nhà máy điện tử Đức Quang cung cấp “Tiền đi lại” cho những nhân viên truyền thông đến họp báo, làm tốt quan hệ với sản nghiệp danh nghĩa nhà họ Phương cũng là một trong những nhiệm vụ quan trọng của những người này, phí quảng cáo của siêu thị Carrefour mấy năm gần đây liên tục tăng lên, vì tranh đoạt phí quảng cáo này những nhân viên truyền thông có thể nói đã dùng hết khả năng. Huống chi, bản thân tin tức này cũng có giá trị tin tức đầy đủ nhất định, thể hiện ra hiện tượng mới trong giới xí nghiệp tỉnh Tần Tây từ khi mở cửa tới nay. Mấy nguyên nhân này gộp lại, bọn họ đã đến, có thể nói cũng đương nhiên như chuyện nước chảy về sông. Đây cũng là bởi vì Nhà máy điện tử Đức Quang không phát lời mời đối với những báo chí có lực ảnh hưởng không đủ lớn, nếu không khẳng định số lượng phóng viên báo chí đến đây sẽ càng nhiều.
Cho nên trên các phương tiện truyền thông của Phụng Nguyên ngày hôm sau, tin tức Nhà máy điện tử Đức Quang vì giữ gìn chữ tín của xí nghiệp, cho dù thua lỗ cũng phải bảo đảm hàng hóa chuyển tới tay khách hàng đúng thời gian đã trở thành chuyện được mọi người ở Phụng Nguyên, thậm chí trong tỉnh Tần Tây bàn tán sôi nổi. “Nhật báo Tần Tây” bài báo của Vu Nhị tự tay viết được đưa lên đầu đề trang thứ hai, mà vào buổi tối, trong chương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trum-tai-nguyen/638474/quyen-3-chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.