Ngồi ở trên ban công, Lý Tường Hòa đang vừa thưởng thức rượu vang đỏ, vừa ngắm cảnh mặt trời lặn, gật đầu nhẹ với Lý Thuận Tru đang vội vàng đi tới, ra hiệu cho y ngồi xuống phía bên kia chiếc bàn.
-Hóa ra ở Hoa Hạ đã từng có giai đoạn lịch sử như vậy? Chính phủ lại có thể làm như vậy? Nếu không phải có sự nhắc nhở của ông, tôi thực sự không ngờ tới.
Lý Thuận Tru phục sát đất liên tục gật đầu nói. Y bị Lý Tường Hòa răn dạy một phen, trải qua cuộc điều tra trong hai ngày, lúc này mới thực sự hiểu rõ kịch hay mà Lý Tường Hòa nói rốt cuộc là cái gì. Chính sách bế quan tỏa cảng của Hoa Hạ trong nhiều năm, cùng với việc Hàn Quốc và Hoa Hạ vẫn chưa thiết lập quan hệ ngoại giao, rất nhiều người Hàn Quốc không hề hiểu rõ về lịch sử Hoa Hạ sau khi thành lập đất nước, cho nên Lý Thuận Tru cũng không biết Hoa Hạ xưa kia còn có chuyện “công tư hợp doanh” như vậy.
Điều này đối với những chủ doanh nghiệp tư nhân mà nói, không thể nghi ngờ chính là cỗ máy hủy diệt. Cần biết rằng, trên lịch sử phát triển kinh tế thế giới, cũng không phải tất cả chủ doanh nghiệp tư nhân đều là nhờ bóc lột tàn ác với công nhân mới có thể trở nên giàu có, trong đó cũng không thiếu những người dựa vào việc nắm được cơ hội, hoặc là ngậm đắng nuốt cay làm ăn mấy thế hệ mới tích lũy tài sản dần dần. Hơn nữa không ít nhà tư bản dân tộc, trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trum-tai-nguyen/638597/quyen-3-chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.