Giống như có một viên đá bị ném vào giữa hồ lặng, trái tim Tang Chi đột ngột tăng tốc. Tay trái ôm lấy nữ nhân kia, giữ nàng trong lòng mình, tay phải đang còn giữ lấy bàn tay nàng. Tang Chi mở to mắt, nhìn thẳng vào đôi mắt đang ngước lên kia.
Hoàng hậu giữ mỉm cười mà đối mặt, không hề có chút né tránh.
Trong nháy mắt, thời gian dường như đã ngưng lại. Tang Chi không biết là do mình bị ảo giác, hay là do bầu không khí ái muội tràn ngập này làm cho con người ta ý loạn tình mê – Nàng khó lòng tin được điều ngay trước mắt. Nàng nhìn Hoàng hậu thu mình, ngoan ngoãn rúc vào trong vòng tay mình, nhìn độ cong nơi khóe môi người ấy dần nhỏ lại, nhìn sự mềm mại dịu dàng đến mức làm người ta kinh hãi trong đôi mắt kia. Nhịp tim Tang Chi dồn dập, nàng siết vòng tay, khiến thân thể hai người kề sát bên nhau.
Đây đã là tín hiệu thăm dò rất rõ ràng rồi, mà Hoàng hậu không hề có biểu hiện muốn giãy ra, cũng không hề lên tiếng.
Tang Chi vốn là đỡ lấy Hoàng hậu từ phía sau, lúc này nàng siết vòng tay như thế, dường như cả người Hoàng hậu đã dựa vào người nàng. Mái tóc rủ xuống, có chút mất trật tự, thế nhưng đủ khiến Tang Chi khẽ run lên. Nàng tựa cằm trên vai người kia, thấp giọng gọi, "Hoàng hậu nương nương..."
"Chuyện gì?" Tang Chi im lặng không nói, nàng vẫn có thể đè ép nhịp tim, trên mặt hơi nóng mà thôi, cũng vẫn là có thể kiểm soát được thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-cung-lenh/1316461/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.