Khác phi lo sợ bất an. Nội cung này hôm nay gió thổi cỏ lay, trước nay nàng tuy biết nhưng vẫn luôn làm ngơ. Kỳ thật, khi ấy vừa nghe Vĩnh Thọ cung nhận điều tra án mạng kia, nàng đã liền có loại dự cảm bất hảo nổi lên trong lòng. Hôm nay Khôn Ninh cung cho truyền, Khác phi thở dài, trong lòng đã biết mình không trốn tránh được rồi.
Mà cũng chẳng phải riêng nàng, trong cung này ai có thể thực sự thanh thản an ổn sống qua ngày? Sự việ của Vĩnh Thọ cung ngày ấy dọa người như vậy, cuối cùng chẳng một tiếng động, dùng mạng của nô tài mà lấp đi lỗ hổng, cũng êm xuôi cả. Vĩnh Thọ cung đã không còn một Cẩm Tú, còn lại, đều bình an vô sự. Nàng thấp thỏm lo âu, mình đắc tội Tĩnh phi, nhưng còn có Hoàng hậu nương nương ở đó. Nàng cũng chỉ mong Tĩnh phi này, tốt nhất là đừng nên biết điều gì cả - mà xem chừng quả thật là vẫn chưa biết điều gì, bằng không, nhất định không có khả năng tới giờ vẫn không có chút động tĩnh như thế.
Kỳ thực, Khác phi hướng về phía Thái hậu. Đáng tiếc, từ sau án Vĩnh Thọ cung, Thái hậu cũng vẫn không để ý tới nàng, quở trách mấy câu, cứ thế cho qua. Xưa nay cũng bởi nàng xuất thân Hán Quân kỳ, mặc dù đúng là không có sơ hở, thế nhưng sức yếu lực mỏng, cũng không làm được nhiều điều.
Lúc này Hoàng hậu lại để mắt tới nàng. Khác phi cũng là có ánh mắt đấy, nhìn ra được rằng thế lực của Hoàng hậu tuy không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-cung-lenh/486832/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.