Hạ Đông Noãn được Y Vận Hàm cùng đi chung về căn nhà ấm áp đáng yêu. Viên Cầm cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, về nhà rồi có xảy ra chuyện gì cũng sẽ không liên quan đến mình, mấy ngày qua nói dối không ít, khi báo cáo với phu nhân, cố ý bỏ qua chuyện của đại tiểu thư và Y tiểu thư, toàn thân vẫn trong trạng thái căng thẳng cao độ, nói cái gì cũng phải lưu ý trăm lần.
Viên Cầm cảm thấy mình sống đến ngần này tuổi cũng chưa từng mệt mỏi tâm thần như vậy, hiện tại nhìn căn biệt thự rộng lớn này miễn bàn thân thiết biết bao. Ngay cả hành vi ôm nhau thật lâu của hai người kia rơi vào mắt cũng không chói mắt như khi ở bệnh viện.
Chẳng qua vừa bấm chuông, người giúp việc mở cửa rồi, người đầu tiên nhìn thấy chính là Diệp Văn Phương đang ngồi trên ghế sô pha đẹp đẽ quý giá, khí thế và khí chất kia tuyệt đối như máy bay chiến đấu của lão Phật gia. Ba người đều cả kinh.
"Mẹ?!"
"Phu nhân?!" Hai người bật thốt.
"Sao thế, mọi người nhìn thấy tôi kinh ngạc đến vậy cơ à?" Ánh mắt Diệp Văn Phương lướt qua, không buông tờ báo trên tay xuống, nhưng tầm mắt lại hơi dừng trên người Y Vận Hàm trong chốc lát, có chút thâm ý nhìn nhìn, nụ cười tiêu chuẩn trên mặt lại vẫn không hề biến đổi.
"Phu nhân, tiểu thư, tôi đem hành lý lên phòng trước." Viên Cầm ở Hạ gia nhiều năm như vậy, vừa thấy thần sắc Diệp Văn Phương liền biết không khí không đúng. Phu nhân nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-ga-yeu-tang-da/400806/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.