- Đọc tiếp đi, đề làm văn được bao nhiêu ...
Nói rồi Lý Trảm chẳng đợi Trình Nhiên đáp, mắt liếc qua thấy điểm số đọc lên:
- Làm văn "triển vọng tương lai của tôi", được 17 điểm, xem ra cậu tự biết mình đấy, cậu chẳng có tương lai gì hết.
Giọng điệu phối hợp với gương mặt ông ta rốt cuộc lần này có tiếng phì cười.
Lý Trảm hài lòng lắm, lần này thành tích thi thử của cả lớp đi xuống làm tâm tình ông ta u ám, đang muốn kiếm đứa học sinh trút giận thì Trình Nhiên tự nạp mình.
Cha mẹ Trình Nhiên thuộc loại ông ta gọi là "không chịu hi sinh vì con cái, đến cả làm tốt quan hệ với giáo viên cũng tiếc tiền", thế thì tôi chả tội gì giúp các người quản con cái.
Ông ta như con gà trống đi lên bục giảng, tìm hiếm danh sách, lấy ngón tay vừa chỉ vừa đọc:
- Nào nào, chúng ta xem điểm số và thứ hạng của bạn Trình Nhiên kỳ thi này ra sao?
- Đây rồi! Ngữ văn 82 điểm, dốt nát! Số học 89, thiểu năng! Tiếng Anh 120 , vật lý hóa học 90, tư tưởng chính trị 100 thì được 41, tổng điểm .... 420! Xếp thứ 928 trêи 1200 học sinh của khối! Với trí thông minh này mà còn muốn thi vào hệ cao trung của Nhất Trung với điểm chuẩn 600 à! Tôi thấy cậu tốt nghiệp xong mau mau đi mua cái xe kéo mà đi kéo than đi.
Có loại giáo viên như vậy không? Lão này đúng là thứ cặn bã, không biết bao nhiêu học sinh bị hủy hoại cuộc đời vì loại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-nhien/212690/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.