Huấn luyện đi kèm với trách phạt đường ruột, giằng co ít nhất ba tiếng đồng hồ.
Dường như thật sự muốn Lăng Vệ ghi nhớ tất cả vị trí các phím vào đầu, Lăng Khiêm sau khi xâm phạm thân thể Lăng Vệ đến bắn tinh, nghỉ ngơi giữa đường cũng không xao nhãng, đưa ngón tay thọc vào dũng đạo, đùa bỡn tuyến tiền liệt tiếp tục đặt câu hỏi.
Phím nào phím nấy được hỏi đi hỏi lại không biết bao nhiêu lần.
Trải qua thay phiên chà đạp của côn thịt và ngón tay, Lăng Vệ một bên nức nở bắn tinh, một bên trả lời chính xác đáp án, huấn luyện mới coi như kết thúc.
Lúc đi ra khoang điều khiển, hai chân Lăng Vệ như nhũn ra, phải dựa vào chiến cơ mới đứng vững được.
"Huấn luyện xong rồi à?" Lăng Hàm nghe thấy động tĩnh từ trong phòng đi tới.
"Ừ, đã xong, cực kỳ thành công luôn." Lăng Khiêm cũng chui ra khỏi buồng lái, vui vẻ mà khoát tay lên phần eo đã rã rời của Lăng Vệ "Anh hai tuyệt lắm nha, trong khi mông bị đùa bỡn thì đầu ghi nhớ hết vị trí các phím. Siêu thật, trước kia tôi cũng phải hai ngày mới thuộc nổi. Chậc chậc, nhưng trí nhớ bị kích thích như thế, chắc chắn sẽ nằm lòng hoài cho coi."
Lăng Vệ đỏ bừng cả người, kiên quyết gạt tay Lăng Khiêm trên lưng ra.
"Anh muốn đi tắm." Bạch trọc của Lăng Khiêm còn ở trong cơ thể sền sệt tràn ra ngoài, ướt dính chảy dọc theo đùi, quần dài vừa được kéo lên cũng nhăn nhúm, cả người khó chịu.
"Em giúp anh tắm."
"Không cần!"
"Quả nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-phat-quan-phuc-he-liet/1093288/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.