Đồng hương tụ hội
Bởi vì tôi đối nhân xử thế chưa bao giờ keo kiệt, nên xuất tiền nhất định sẽ xuất, nên chiếu cố cũng sẽ chiếu cố, cho nên ở trong phòng cũng rất hòa đồng.
Tạ Minh nói tôi là bạn thân của tất cả mọi người nha.
Kỳ thực nói đến gia cảnh, Tạ Minh đại khái so với tôi tốt hơn nhiều, quần áo giầy dép của hắn cho tới bây giờ đều là hàng hiệu, thực sự là tiền ở trong mắt của hắn thật giống nước sôi, mà tôi cũng luôn luôn cho tiền ra đi vào thời điểm thích hợp.
Sau hai ngày chính thức khai giảng là khóa tập quân sự, một tháng sau đó ai cũng gầy đi một vòng, mà tôi đen càng thêm đen, lúc tập quân sự tôi không gặp được Hứa Kiệt, muốn dành chút thời gian qua thăm cũng không tìm được cái cớ nào mà đi vào ký túc bên họ, tập quân sự qua đi thì nhiều sự tình cũng dần lắng xuống rồi.
Sau đợt tập quân sự, bọn tôi không có việc gì sẽ đi kiếm anh Ban Đạo năm thứ tư để uống rượu, không có so đo phân biệt chi hết, tựa như bạn thân mà thôi.
Một tháng qua đi, tôi hòa nhập thật không tồi.
Khi hội sinh viên của trường tới nhiệm kỳ mới, Ban Đạo kêu tôi đi tranh cử, anh sẽ viết thư đề cử, bọn Tạ Minh đều chạy tới báo danh rồi, vẻ mặt hăng hái dâng trào, nể mặt mũi Ban Đạo nên tôi cũng phải đi.
Bất quá tôi cũng không tranh cử hội trưởng hội sinh viên gì gì đó, tổng nghĩ bản thân dù sao cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-chi-cuu-trien/1846268/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.