Phương Thần thầm mắng cái tên mặt trẻ con này, rõ ràng không cần hắn nhiều chuyện, nhưng hắn vẫn ở đây trêu nó, chẳng lẽ hắn cho rằng chiến thắng một đứa trẻ chưa đến một tuổi thì vui lắm sao “Phụ thân…” Phương Thần quyết định bắt đầu xuất phát từ chỗ cha – kế hoạch ngăn trừ mẹ kế, ánh mắt Phương Triệu Nhất như kiếm sắc nhìn trở lại Phương Thần, anh mắt nhất thời liền trở nên nhu hòa, “Ân?” ngón tay thon dài, chậm rãi vuốt ve cái đầu trụi lủi của Phương Thần.
“con không cần bình sữa.” tiếng nói trẻ con nhu nhu, tuyệt đối mang theo ủy khuất.
Phương Thần nói như vậy, ý tứ đã rất rõ ràng, hắn không cần mẹ kế.
Cũng không biết làcha có ăn ý với mình hay không, vẫn là Phương Triệu Nhất cố ý vặn vẹo Phương Thần ý nói của con trai, hắn trực tiếp trả lời, “Ngươi nhỏ như vậy, phải uống sữa.”
“Không thì ngươi lại nói cha ngược đãi ngươi, cha ăn thịt còn ngươi phải uống nước.” Hắn trực tiếp trích lời Phương Thần lúc nãy.
Phương Triệu Nhất cho rằng, Thần Thần nhà hắn rất thông minh, thậm chí không giống trẻ con tí nào, bất quá nếu là con của mình, đương nhiên không giống người thường.
“Ta tình nguyện ăn canh!” Phương Thần miết môi, vẻ mặt tùy hứng mà nói.
Tống Gia Bảo thấy không khí có điểm gì là lạ, vì thế xấu hổ mà nở nụ cười ra tiếng, “Thần Thần, ngươi cần ngươi chăm sóc.”
Đáng tiếc hắn nói những lời này không đúng thời điểm, nói xong câu đó, Phương Thần lập tức chuyển đầu, lửa giận ngút trời mà nhìn cái tên mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-chi-du-lang-cong-cham/442798/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.