Phương Triệu Nhất biết nơi này có nguy hiểm, cũng hiểu được nguy hiểm đến từ sa mạc hắc ám này, nhưng quái vật không giải quyết được, với cha con hai người mà nói, cũng là uy hiếp rất lớn.
khi hắn chiến đấu, hy vọng tốc chiến tốc thắng, hy vọng con trai mìnhsẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn, chính là…
Hắn cuối cùng chỉ có thể mắt mở trừng trừng mà nhìn con trai mình biến mất trước mặt mình, thậm chí một chút biện pháp cũng không có.
“A…!” Trên người Phương Triệu Nhất, tản ra ánh sáng rất mạnh, sau đó con vật muốn ăn thịt hắn, lại bị hóa thành tro tàn.
trên người thiếu niên cao lớn, tản ra lửa giận, mà lực lượng trên người, hình như được phóng thích, làm cả người hắn đều yên lặng trong bóng đêm.
sa mạc Hắc ám, nơi nơi đều là bão cát, thiếu niên cũng là độc lập, hắn liều mạng mà đối công kích một chỗ, lại phát hiện ngoài một cái hố to, một chút manh mối khác cũng không có. Hắn cũng biết, con trai mình bị người chộp tới, thậm chí còn…
Hắn không biết cái nơi kia là chỗ nào, hơn nữa cái linh độ không gian này không phải thứ trước đây hắn biết như vậy, vật sống rất nhanh sẽ chết đi, nếu không phải thì con vật công kích bọn họ, xem như cái gì?! Cho nên hắn nhất định phải trong thời gian ngắn nhất tìm con trai của mình về.
Phương Thần cũng biết cha mình rất lo lắng, tình huống thế này,là lần đầu tiên gặp phải.
“Chúng ta đây là đi nơi nào?” Phương Thần hỏi yêu tà thú ở trong đầu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-chi-du-lang-cong-cham/442958/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.