Edit: Doll
"Lục Triết xảy ra chuyện?" Lê Quân Kì kinh hãi, đầu tiên hắn tự hỏi vì sao Lục Triết lại gặp chuyện, thứ hai là tại sao Đường Điềm ở tận nơi xa xôi như Mỹ mà lại biết được Lục Triết xảy ra chuyện không may.
"Ừ..." Đường Điềm thút thít nói, thanh âm vì khóc mà trở nên nghẹn ngào dứt quãng: "Chị...!Chị vốn dĩ đang nói chuyện với anh ấy...!Sau đó chị nghe thấy tiếng anh ấy hô lên " Mẹ! Cẩn thận!" Hình như có tiếng phanh xe rồi sau đó điện thoại cắt đứt."
"Chị mang quốc tịch Mỹ, về nước phải có visa của đại sứ quán." Đường Điềm nói, cảm xúc lòng nóng như lửa đốt của cô tựa như truyền qua điện thoại đến chỗ Lê Quân Kì: "Chị đã nộp đơn xin khẩn cấp, nhưng không thể về nước ngay lập tức...!Em giúp chị đi xem anh ấy, đi xem anh ấy."
"Chị đừng gấp gáp, em đi hỏi thăm trước đã, Lục Triết đang ở tại thành phố D, nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì đêm nay em và anh chị sẽ đến đó ngay." Lê Quân Kì nói, ám chỉ Cố Đình Kha đi tính tiền.
"Nếu có tin tức gì nhất định phải thông báo cho chị trước...!Chị cũng lập tức về ngay." Đường Điềm nói, giường như cô đang cố gắng kiềm chế cảm xúc kích động, cũng cố gắng kiềm chế tiếng khóc nức nở của mình.
"Vâng." Lê Quân Kì ngắt điện thoại, ngẩng đầu nhìn Cố Đình Kha đã thanh toán xong tiền ngồi ở một bên: "Anh Đình, em nhớ rõ anh có một người bạn là phó cục trưởng cục cảnh sát thành phố D, anh gọi điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-chi-ha-nhat-van-sam/1011269/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.