Edit: Doll
Đương nhiên nếu muốn thay đổi, thì trước hết là thoát khỏi vận mệnh đã định sẵn với Sở Khanh Hoa.
Nếu có thể trọng sinh sớm hơn vài năm, hắn sẽ xin bố mẹ cho mình và anh trai đi du học, để họ và Sở Khanh Hoa cách nhau nửa vòng trái đất, sẽ không có khả năng gặp mặt nhau, không phải suy nghĩ nhiếu như hiện tại.
Trên thực tế, thời gian cách " lời thổ lộ" của Sở Khanh Hoa không còn bao lâu nữa, điều này làm Lê Quân Kì có chút đau đầu, càng nhiều hơn là sự khó chịu cùng ghê tởm.
" Quân Kì? Em đang phát ngốc vì chuyện gì vậy?" Bên tai bỗng truyền đến giọng nói anh trai, Lê Quân Kì quay đầu,nhìn anh trai mặc một bộ đồ thể thao đang ôm một quả bóng rổ, hắt bật cười.
" Không có, lúc đầu óc em trống rỗng sẽ tự động dại ra như thế, hê hê."
" A." Lê Quân Minh tiến đến, vỗ nhẹ vào sau ót hắn, lơ đãng hỏi: " Quân Kì, sao gần đây em không liên lạc với anh Sở của em?"
Lê Quân Kì sửng sốt, trong trí nhớ kiếp trước, anh trai luôn đối với Sở Khanh Hoa nhà bên không nóng không lạnh, không để ý tới, thậm chí sau khi phát sinh một loạt chuyện giữa hắn và Sở Khanh Hoa, Hắn liền đối đầu với Sở Khanh Hoa, tự dưng lại nhắc tới y làm gì?
" Anh, sao tự dưng anh lại nhắc tới y?"
" Hôm qua, lúc chơi bóng rổ có gặp y, y phàn nàn việc em không tìm y trong thời gian dài."
" Nhìn thấy y là phiền…"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-chi-ha-nhat-van-sam/1011326/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.