Tay của Nhiếp Ngôn trượt vào cổ áo của Tạ Dao vuốt ve, cảm nhận được sự mềm mại và bóng loáng trong lòng bàn tay.
Tạ Dao không chống lại được cảm giác tê dại như dòng diện ùa tới, làm cả người cô mềm nhũn. Nhiếp Ngôn từ lâu đã biết cô vô cùng nhạy cảm, cả người mềm mại không xương, làm người khác mê muội. Dưới sự trêu chọc của Nhiếp Ngôn, Tạ Dao không nhịn nổi mà rên lên một tiếng, ngay lập tức đỏ mặt, bối rối che dấu sự lúng túng trong lòng.
Nhiếp Ngôn mỉm cười, thì thầm bên tai cô: " Chúng ta đi rửa mặt thôi. Nếu không phải đã hứa với cha em, anh thật sự muốn ăn em vào bụng."
Tạ Dao nhanh chóng ngồi dậy, lời nói của Nhiếp Ngôn làm cho lòng cô hoảng hốt, lại cảm thấy ngọt ngào. Tạ Dao lúc này, quần áo rối loạn, nhìn qua thực mê người.
"Em đi vào trước." Tạ dao vội vã đứng lên, không dám nhìn vào mắt Nhiếp Ngôn.
Khi đi ra nhà vệ sinh, hai gò má của cô vẫn còn đỏ ửng, làn da sau lớp áo lộ ra màu hồng phấn nhàn nhạt, càng lộ ra vẻ trong suốt như ngọc, khiến người khác muốn cắn một cái.
Nhiếp Ngôn muốn tuân thủ ước định với Tạ Quân, hơn nữa hắn có nguyên tắc của chính mình. Hắn muốn dùng thực lực của bản thân để thuyết phục Tập đoàn Long Dược và Tập đoàn Quang Vinh, nên tuy rằng hắn sẽ ngẫu nhiên chiếm tiện nghi của Tạ Dao nhưng vẫn sẽ kiềm chế bản thân. Cả hai người họ đều quá nhỏ, lúc này Tạ Dao chỉ mới 18 tuổi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-chi-tac-hanh-thien-ha/1445117/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.