* Từ giờ thanh kiếm của Trạch Ân Nạp Đức ta sẽ dịch là Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm cho đỡ ngang nhé!
Hắc ám hỏa diễm trên thân Trạch Ân Nạp Đức Chi kiếm như bị Nhiếp Ngôn khiêu khích, bùng lên thốt đốt. Ngũ quan Nhiếp Ngôn như bị quẳng vào một lò thiêu nóng rực.
Thời điểm vừa chạm vào Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm, hắn phảng phất cảm giác có âm thanh mơ hồ ở đâu đó kêu gọi hắn, thế nhưng lúc hắn lần theo âm thanh này, nó lại biến mất vô ảnh vô tung.
Vũ khí cấp truyền kỳ thường thường đại biểu cho tên một người hoặc một đoạn lịch sử xa xưa, nên chúng đều có linh tính nhất định.
Đối với chuyện xuất hiện cảm giác như vậy, Nhiếp Ngôn cũng không hề cảm thấy có gì ngoài ý muốn.
Ví dụ như Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm. Nó đã trải qua trí nhớ của vua rồng Trạch Ân Nạp Đức, đã từng chứng kiến qua lịch sử thời niên đại hắc ám.
Đúng lúc Nhiếp Ngôn chuẩn bị xem xét thuộc tính của Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm, bỗng vô số tiếng gào rú của vong linh vang lên bên tai hắn. Trong đầu xuất hiện một đoạn ảo giác. Số lượng vong linh dùng đơn vị trăm vạn mà tính đánh thẳng vào hắn kèm theo đó là một lực lượng âm lãnh. Dường như nó muốn thôn phệ hắn. Tinh thần Nhiếp Ngôn thiếu chút nữa là thất thủ, nhưng nghĩ lại, đám vong linh này bất quả chỉ là ảo giác mà thôi. Nếu tâm trí đủ kiên định, vậy cũng không bị ảnh hưởng. Đây chính là số oán linh trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-chi-tac-hanh-thien-ha/1445474/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.