“Vẫn thích.” Không chút do dự trả lời.
Tô Gia thản nhiên mỉm cười, không tiếp chuyện.
“Thầy không tin? Em có thể thề.” Lập tức giơ tay phải lên.
——
Sáng hôm sau đại khái hơn sáu giờ Tô Bạch đã tỉnh, theo đồng hồ sinh học của y thường thì đúng bảy giờ mười phút rời giường, cho dù có lệch múi giờ cũng không lệch quá xa, sở dĩ dậy sớm như vậy hoàn toàn là bị Diệp Tử Ngọ đánh thức, cho dù đối phương động tác đã rất khẽ, nhưng với một nam nhân cảnh giác cao độ mà nói đã đủ kéo y ra khỏi mộng.
Cho nên y ghét ở chung một phòng, ngủ chung một giường với người khác.
Nói thì nói vậy thôi, bất quá Tô Gia vài lần đồng sàng cộng chẩm với Đường Kiêu cũng không thấy có vấn đề gì. Thanh niên bây giờ như Diệp tử luôn hiếu động, không biết quan tâm người khác chút nào.
Diệp Tử Ngọ đi rồi nam nhân lại mông lung thiếp đi, lần thứ hai tỉnh lại đã gần chín giờ.
Xỏ dép lê, khoác áo ngủ, đánh răng rửa mặt xong Tô Gia rời phòng ngủ, vừa đến phòng khách liền nhìn thấy Diệp Tử Ngọ đang ngồi trên sô pha thảo luận gì đó với vài cấp dưới, có lẽ là vụ án hôm qua hoàng tử Ali ủy thác.
“Các người cứ tiếp tục.” Tô Gia phi thường tự giác nói một câu, sau đó nhấc điện thoại gọi một phần điểm tâm trong khách sạn.
Đương nhiên, với tính cách của Tô Gia khẳng định chỉ lo gọi một phần cho mình, trông mong y phục vụ đại chúng còn không bằng đợi heo nái biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-chi-to-gia/513487/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.