"Quyền Duệ Tân, ông lại ăn trực!" Mục Uẩn Ngạo thấy Quyền Duệ Tân liền trợn mắt mắng.
"Không có biện pháp, ai bảo cháu dâu làm cơm so với đầu bếp cao cấp còn ngon hơn?" Quyền Duệ Tân cười hề hề hai tay xoa xoa nhìn Mục Giai Âm khích lệ, sau liền phản bác nói "Cái gì gọi là ăn trực, Giai Âm là cháu dâu của tôi, ăn trực cũng là ông ăn a!"
Nhìn Quyền Duệ Tân liền cảm thấy chướng mắt, bệnh đều dưỡng thật không tốt a, Mục Uẩn Ngạo hừ lạnh một tiếng nói "Giai Âm là cháu gái tôi, nếu bàn về thân, cũng là thân với tôi hơn."
"Cháu gái gả ra ngoài, như bát nước hắt đi, hiện tại Giai Âm là người nhà tôi, với lão già ông một xu quan hệ đều không có " Quyền Duệ Tân đắc ý cười, nhìn Giai Âm nói "Giai Âm, cháu nói đúng không?"
"Gia gia, hai ngươi đừng gây nữa " Mục Giai Âm cười, đứng lên nói " Chú Vương muốn cháu giúp đỡ công nhân viên trong bệnh viện nấu cơm, cháu đi trước."
Kiếp trước vì muốn lấy lòng Tả Trí Viễn, nàng nơi nơi theo trường lớp này nọ học, luyện được một tay nấu nướng giỏi. Chính là, Tả Trí Viễn nhất định không có phúc hưởng.
Chính là, xem bộ dáng hai lão gia gia ăn ngon như vậy nàng thật rất mỹ mãn, Mục Giai Âm cảm thấy chính mình học nấu ăn giỏi là một việc làm hết sức chính xác.
Hơn nữa, thái độ Quyền Duệ Tân đối với nàng lại gián tiếp chứng minh một việc, muốn chinh phục một người đàn ông, điều đầu tiên là thông qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-danh-mon-quan-quyen-nich-sung/1510868/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.