"Nếu như anh không thích em, vậy vì sao anh vừa mới nghe tin em tự sát liền bỏ lại vợ mới cưới để đến thăm em, em nhìn thấy rồi, trong mắt anh em thấy anh đang lo cho em! Nếu như anh không thích em, vậy vì sao phụ nữ của toàn bộ Hải Thành anh đều có thể ngủ cùng, duy chỉ có em là không động vào, em trong lòng anh có sự khác biệt, khác biệt so với những người kia!" Lạc Băng Uyển nói một cách chắc chắn.
Bùi Dực đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống cô, "Qua đây xem cô, là vì không muốn trụ cột của Đế Tước sụp đổ, chỉ là công việc mà thôi.
Tiện thể đính chính với cô một chút, nếu như một người đàn ông đối với một người phụ nữ ngay đến cả dục vọng muốn lên giường cùng cô ta còn không có, vậy cô nghĩ tôi sẽ thích cô sao?"
Lời nói này như một lời đả kích mạnh mẽ, khiến cho Lạc Băng Uyển vỡ vụn.
"Đừng ngây thơ như vậy, Lạc Băng Uyển, cô không còn nhỏ nữa.
" Bùi Dực ném lại câu này, sau đó quay người ra khỏi phòng.
Lạc Băng Uyển nhìn bóng lưng không có chút lưu luyến nào của anh, nước mắt không kìm được mà rơi xuống, Bùi Dực, rõ ràng anh đã từng yêu em, rõ ràng, là anh yêu em.
"Ai La, đến chỗ Lạc Băng Uyển đi, ừm, trạng thái tinh thần của cô ấy không tốt, công việc trong tay đều ngừng lại rồi.
" Bùi Dực cúp máy, đối với Tống Anh Kiệt đang ngồi ăn hoa quả trong phòng khách nói: "Hủy hết tất cả lịch trình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-lam-quy-the-su-sung-ai-cua-de-thieu/2682052/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.