Một bên là tập đoàn địa chính Ngự Thành, một là Thịnh Thế Châu Bảo.
Ngoài ra, còn có một số sản nghiệp ở quy mô nhỏ.
Truyền thông Đế Tước, chính là một trong những sản nghiệp nhỏ đó.
Sản nghiệp quan trọng nhất của Bùi gia đều giao cho Bùi Kỳ Thành, chỉ ném một cái có được không có cũng không sao cho Bùi Dực.
Đều là con trai ruột, không biết tại sao lại có khác biệt lớn đến vậy? Nghĩ một chút, bởi vì lão gia của Bùi gia là quân nhân vì vậy nên không quản chuyện công ty, lại nhìn Bùi Dực bộ dạng phất phơ, Tô Tử Bảo dường như cũng có thể hiểu ra.
Cho dù là mình thì cũng không dám đem hai sản nghiệp lớn nhất giao cho Bùi Dực được.
Dưới sự điều tra của Tô Tử Bảo, sau khi anh tiếp nhận công ty truyền thông Đế Tước, cả công ty của anh dưới sự quản lý cả anh hầu như không thu được lợi nhuận gì, chỉ có một nghệ sỹ có chút tên tuổi chính là Lạc Băng Uyển.
Cũng chính là cả một công ty lại chỉ dựa vào một cái trụ cột này.
Nếu như không có Lạc Băng Uyển, vậy thì hãng truyền thông Đế Tước thật sự không biết sẽ biến thành cái bộ dạng gì.
Nhất là khi tỉ lệ đào thải ở trong ngành giải trí lại cao như vậy.
Tô Tử Bảo nhìn tài liệu trong tay, khẽ lắc đầu, Bùi Dực căn bản không coi trọng hãng truyền thông Đế Tước, xét ngay đến thái độ của anh, thì Bùi gia chắc chắn cũng sẽ không giao Ngự Thành và Thịnh Thế Châu Bảo cho anh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-lam-quy-the-su-sung-ai-cua-de-thieu/2682058/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.