Trương Phú cũng không ngăn cản Trương Thanh Thạch, nói với mấy người Trương Bà Tử: "Các ngươi a! Thật sự là! Thanh Thạch đứa nhỏ này nhân nghĩa, đem đất và tiền các ngươi lừa hắn đều để lại cho các ngươi, về sau tiền dưỡng lão đừng đòi hắn, nếu không chờ người trong thôn mắng mấy đời các ngươi đi!"
Trương Phú lắc đầu, nói với con trai Trương Hữu Điền và tôn tử Trương Thanh Sơn: "Đi, chúng ta đi nhà Thanh Thạch xem một chút, cũng không biết vợ hắn thế nào. Ai, hy vọng không có chuyện gì lớn, nếu không thì phải làm sao cho tốt a."
Trương Hữu Điền và Trương Thanh Sơn khuyên giải Trương Phú, hai người một trái một phải đỡ ông ta đi.
Lý chính thấy Trương Phú đi, hắn cũng vô tâm ở tại chỗ này, thấy mấy người Trương Bà Tử, trong lòng hắn xem thường, dù sống qua ngày không dễ dàng, tất cả mọi người đều yêu tiền, nhưng tiền này có được cũng phải quang minh chút chứ? Nói không dễ nghe, dù trộm cắp ăn cướp đi lừa gạt cũng là đối với ngoại nhân a, đối người nhà mình mà gạt thì tính là chuyện gì? Nhân phẩm như vậy còn ai dám thâm giao? Đối với con trai, huynh đệ mình cũng có thể ác như vậy, vậy đối với ngoại nhân thì sao? Lý chính cũng có thể tưởng tượng được một nhà Trương Bà Tử về sau sẽ không còn nhân duyên tốt với người trong thôn, dù năm rộng tháng dài mọi người sẽ không nói đến chuyện này, nhưng trong lòng cũng sẽ nhớ kỹ.
Lý chính nghiêm túc nói: "Theo lý thuyết chuyện nhà các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-nong-phu/1725051/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.