Editor: Meimei
Lẽ nào hắn nhận thức khối ngọc bội này? Không có khả năng a, đây là lễ vật lúc nàng tròn một tuổi mẫu thân đã đưa cho nàng, cho đến bây giờ nàng vẫn đeo, chẳng bao giờ rời khỏi nó.
“Ngọc bội kia là của ngươi?”
Tô Tâm Ly không hiểu vì sao hắn lại hỏi thế, nhưng vẫn gật đầu một cái.
“Huyết ngọc hiếm thấy, khối huyết ngọc này xúc cảm hay màu sắc đều là thượng thừa, phượng hoàng chạm trổ tinh tế, trông rất sống động, thế gian hiếm thấy, cô nương tại sao lại đưa cho ta?”
“Công tử không phải lo lắng ta qua cầu rút ván sao?”
Tri nhân tri diện bất tri tâm, bọn họ đêm nay là lần gặp đầu tiên, nàng không cho rằng đây là lỗi của họ, nàng đời trước cũng vì dễ dàng tin người mới rơi vào kết quả bi thảm.
Người nói chính là người hầu của tử y nam nhân, lời hắn nói chính là suy nghĩ trong lòng hắn, bọn họ căn bản cũng không dễ dàng thả nàng đi.
Cách tiệc sinh thần của Tô Bác Nhiên cũng chỉ còn vài canh giờ, nàng còn có rất nhiều chuyện cần phải làm, bây giờ nàng không có thời gian ở chỗ này cùng bọn họ dây dưa.
Nàng nhất định phải về trước khi tiệc sinh thần của Tô Bác Nhiên kết thúc, cấp Phương di nương và Tô Diệu Tuyết một đại lễ.
Dùng khối ngọc bội này, đổi chính là cái mạng của nàng, đáng giá.
Nàng tình nguyện dữ hổ mưu bì (không thể hy vọng đối phương đồng ý vì việc đó có liên quan đến sự sống còn của đối phương),cũng tuyệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-ta-lam-y-pham-dich-nu/1310093/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.