Thời Khanh cho là bọn họ sẽ đạp cửa hệ thống phi ra ngoài, tìm đến nhà cũ của Lục Cửu Uyên, vọt vào chỉ thẳng mặt hắn đòi quyết đấu, sau đó phế đi tu vi, chặt đứt kinh mạch của hắn, tốt nhất là tìm một cái thùng thuốc ‘kích thích’ cho hắn ngâm ngâm hưởng thụ một phen, tiếp theo đó đem hắn đánh vào súc sinh đạo(*),vĩnh viễn không được luân hồi làm người!
[đường đầu thai làm thú vật]
Càng nghĩ lòng càng căm phẫn, Thời Khanh tính toán kỹ lưỡng tất cả chiêu thức trả thù ngoan độc nhất mà bản thân có thể nghĩ ra, dễ dàng nung cho cơn giận của cậu hừng hực cháy tới đỉnh điểm.
Gấu trúc nhỏ hai tai dựng đứng lên, hai mắt sừng sộ, tạo thành bộ dáng manh thú kute vừa khí phách vừa hiên ngang thâm độc!
Chỉ tiếc với bộ dạng hiện giờ của cậu, bất luận là dịu ngoan hay là phát ngoan, làm nũng hay là cường thế, cao hứng hay là sinh khí, cuối cùng đều đúc ra một cái thần thái duy nhất.
Đó chính là —— xuẩn manh.[ngốc nghếch dễ thương]
Mỗ xuẩn manh còn không biết, cong cong móng vuốt, cái chân nhỏ vung lên, cổ họng mềm mềm bắt đầu gầm nhẹ: “Lục đại tra, tử kỳ của ngươi đã đến !”
Rồi sau đó, trên đầu của cậu vang lên một tiếng cười rất nhẹ nhàng nhưng cũng rất rõ ràng.
Thời Khanh ngẩn người, cố sức nâng nâng đầu nhỏ, trông thấy kí chủ nhà cậu đang nở nụ cười…
Phắc, đây là khuynh quốc khuynh thành trong truyền thuyết hay sao!
Thời Khanh: đừng … đừng trách tui, thật sự tui hông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-thanh-he-thong/1220928/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.