Edit: Meomeo88
Trong chốc lát như vậy, Lưu thị chán ghét Mạc Như Nghiên.
Con trai của bà cho dù trầm mặc ít lời, cho dù hàng năm bên ngoài, lại cực kỳ hiếu thuận. Nhưng bởi vì Mạc Như Nghiên, Hạ Trăn đây là tức giận bà người thân nương này sao?
Nhưng mà, cảm xúc chán ghét mới vừa dâng lên, lại rất nhanh đã bị Lưu thị đè ép xuống.
Mạc Như Nghiên không phải Chu Vân, cũng không phải Tưởng Xuân Hương. Nếu cưới Mạc Như Nghiên qua cửa, thì không thể trông cậy vào nàng như nông gia tức phụ bình thường như vậy, trong phòng ngoài phòng tất cả việc nhà nông đều là trợ giúp đắc lực.
Lưu thị trong lòng rất rõ ràng, Mạc Như Nghiên làm cũng đã đủ tốt. Chủ động yêu cầu làm cơm sáng, cũng không có bất cứ câu oán hận gì khi cho gà cho heo ăn......
Tay bị thương là ngoài ý muốn, cũng trách bà và Tưởng Xuân Hương.
Nếu nhắc Mạc Như Nghiên đổi dao sớm, Mạc Như Nghiên không cần dùng sức lực lớn như vậy, có lẽ tay cũng sẽ không bị thương......
Trong đầu nghĩ ngợi như vậy, những chán ghét của Lưu thị nháy mắt lui lại, ngay sau đó thăng lên tới là nói không rõ không được tự nhiên.
“Đại ca, vẫn là để ta làm cho!” Tưởng Xuân Hương chỉ lo sốt ruột kinh hoảng, lại trước sau đều đứng một bên không nhúc nhích. Chu Vân đã ở cửa phòng bếp nhìn hồi lâu, lại đi về phía Hạ Trăn, dự định nhận việc cắt cỏ heo.
“Không cần.” Cự tuyệt Chu Vân, là Mạc Như Nghiên đi theo phía sau Hạ Trăn, “Không sao, ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-tieu-nuong-tu-ghi-viec-ky-su-cua-tieu-nuong-tu/218609/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.