Không thể phủ nhận, nhân duyên của Mạc Như Nghiên so với Hạ Trăn tốt hơn nhiều. Ít nhất Hạ Trăn về Đế Đô nhiều ngày như vậy, vẫn không có quan gia đưa lễ vật tới tặng. Trái lại, mỗi lần Mộ Dung Quân và Mục Nhã Huệ tới tìm Mạc Như Nghiên, đa phần đều mang vài thứ đến.
Lăng Việt đã làm thu chi phòng. Những thứ khác có thể không để ý tới, nhưng danh sách lễ vật lui tới, hắn đều nhớ rõ tường tận, một thứ cũng không thiếu.
Lăng Việt cũng sẽ không lừa gạt. Huống chi mấy thứ này, chỉ cần điều tra một chút, có thể ra được.
Hồ Khôn Bạch hoàn toàn không nghi ngờ lời Lăng Việt nói là giả. Như vậy, chính là sơ suất của phủ Hình Bộ Thượng Thư rồi?
Không phải đâu! Theo lý mà nói, mẫu thân hắn sẽ không phạm lỗi lớn như vậy. Dù sao cũng là Nguyệt Hoa sai trước, mẫu thân hắn làm sao có thể coi như không có được?
Mặc kệ Hồ Khôn Bạch nghi ngờ thế nào, phủ tướng quân không nhận được lễ vật gì là có thật. Hơn nữa, Mạc Như Nghiên quả thật cũng không nghĩ sẽ nhận lễ vật của phủ Hình Bộ Thượng Thư. Sau vài lần tiếp xúc, Mạc Như Nghiên cực kì kết luận, nàng và Hồ Nguyệt Hoa thật sự không có cách nào để giải hòa.
Nếu nhất định không có khả năng trở thành bằng hữu, đương nhiên không cần nhận lễ vật của Hồ gia. Nếu không như hiện giờ vậy, coi như bình thường, nước sông không phạm nước giếng.
“Hừ! Biết ngay Hồ gia không có lấy một người tốt.” Lời này của Mục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-tieu-nuong-tu-ghi-viec-ky-su-cua-tieu-nuong-tu/218767/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.