Thẩm Tây Quyết ý vị không rõ ánh mắt rơi vào trên chiếc nhẫn kia, lấp lóe hào quang khiến cho lửa giận trong lòng anh giảm đi phân nửa.
Chiếc nhẫn kia, cô tìm được ở đâu?Nam Tịch đối đầu với đôi mắt sắc bén của người đàn ông, chột dạ không thôi.
Anh đến từ lúc nào, nghe được những gì rồi?Vạn nhất mà bời vì chuyện tối ngày hôm qua mà tức giận, trước mặt nhiều người như vậy, vạch trần cô vừa rồi khoác lác, thì phải làm sao bây giờ?Một bên Triệu Kỳ nhìn thấy Thẩm tổng tới, câu môi cười lạnh, cũng không tin ở trước mặt Thẩm tổng, Nam Tịch còn có thể tiếp tục tự biên tự diễn!Đương nhiên, những người chờ cô xấu mặt cũng không ít.
Tô Thiên Ngữ cũng là một trong số đó, chỉ là trên mặt cô ta vẫn phải làm ra bộ dạng lo lắng, đảm nhiệm tốt thân phận người hoà giải, cũng nhân dịp này có cơ hội tiếp xúc với Thẩm Tây Quyết.
Cô ta tiến lên một bước, mở miệng nói: "Thẩm tổng, ngài giúp Nam Tịch giải thích một chút đi, tối hôm qua cô ấy đi cùng với ngài, đúng không?"Nam Tịch nhíu mày, Tô Thiên Ngữ này đúng là người bạn độc địa, tận dụng mọi thứ mà.
Ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía Thẩm Tây Quyết, chỉ thấy đôi môi anh cong nhẹ! Hỏng bét!Nam Tịch không kịp nghĩ nhiều, cả người lao về phía Thẩm Tây Quyết.
Giờ phút này cô chỉ có một ý niệm trong đầu, không thể để cho Thẩm Tây Quyết nói chuyện!Cô nhón chân lên, chủ động hôn đôi môi mỏng của người đàn ông, ngăn chặn thanh âm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-sinh-tro-ve-phu-nhan-lai-cang-hung-du/1969902/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.