Công ty của Tần Xu ở gần trung tâm tài chính, giá thuê văn phòng chỉ rẻ hơn một chút so với thuê ở khu trung tâm.
Tôi từng tò mò không biết tại sao cái công ty nhỏ chưa đến tám mươi người của cô ấy lại chọn mức phí đầu tư cao như vậy.
Lúc đó, cô ấy vuốt tóc bảo rằng để tiện đến dạo quanh trung tâm tài chính, gặp gỡ đám tài phiệt, lôi kéo đầu tư ấy mà.
Trong lòng tôi, Tần Xu là một "bạch phú mỹ" chính hiệu, không chỉ xinh đẹp mà còn thừa hưởng gen kinh doanh của bố.
Từ hồi đại học đã vận dụng thành thạo nhiều loại ứng dụng xã hội liên tục thu hút người hâm mộ, sau đó bán mỹ phẩm, fan-goods...!Hơn nữa còn nắm bắt xu hướng thời đại, thành lập công ty quản lý những người nổi tiếng trên mạng, thăng chức thành chủ tịch công ty.
(Bạch phú mỹ: chỉ người da dẻ trắng mịn, ngoại hình xinh đẹp, nhà có điều kiện)
Mà bạn cùng phòng của cô ấy suốt bốn năm đại học là tôi đây, nhờ công giúp cô ấy cùng giao nhận hàng đã vinh dự được chứng kiến lịch sử làm giàu của cô ấy.
Không có nhiều người nổi tiếng trên mạng ký hợp đồng với công ty cô ấy, có mấy người còn đang trong quá trình đào tạo, nhìn thấy tôi liền đồng thanh trầm trồ, "Chị U U phát tài rồi! Đây là kính râm của EL đúng không!”
Tôi vô cảm nói: “Đừng có gọi tôi là chị được không, tôi mới có hai mươi sáu thôi, gọi nghe cứ như tôi ba mươi rồi ấy.”
“Nhưng em sinh năm 96 mà,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-so-doc-dac/1369560/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.