Edit: Sasaswa
Tài xế sau khi biết Mạnh Hoa Nhiên không có chuyện gì nghiêm trọng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Vị đại thúc này nói mình rất oan uổng, nói ông thật sự chỉ vô tình đụng phải Mạnh Hoa Nhiên, lúc đó đèn giao thông rõ ràng đã chuyển xanh nên ông mới đạp ga chạy về phía trước, không ngờ Mạnh Hoa Nhiên lại đột ngột xuất hiện giữa đường.
Người tài xế còn nói, tình huống lúc đó rất nguy cấp, tinh thần Mạnh Hoa Nhiên hoảng hốt, hồn vía lên mây giống như bị trúng tà, không biết chạy lên lối đi bộ tìm cái gì.
Ông thậm chí còn hoài nghi Mạnh Hoa Nhiên nhìn thấy ảo giác.
May là phanh lại kịp mới không gây tai nạn nghiêm trọng, bằng không có thể không chỉ là trầy xát nhẹ nhàng. Chỉ có điều, tinh thần Mạnh Hoa Nhiên vẫn chịu sự đả kích lớn.
Tỉnh dậy sau vụ tai nạn, đại não Mạnh Hoa Nhiên bị chấn động, đối với người hay sự việc đều không có ấn tượng, ngoài ra giấc mơ của cậu cũng xuất hiện nhiều tình tiết mới.
Trong mơ, cậu nghe thấy tiếng một cậu bé khóc, nhưng cậu trước sau đều không thấy rõ mặt cậu bé đó. Cậu bé ngồi xổm ở ven đường cao giọng khóc lớn, trong miệng không ngừng gọi "Mẹ", bóng dáng vừa nhỏ bé vừa bất lực.
Nghe tiếng đứa bé khóc, tim Mạnh Hoa Nhiên như bị nhéo lên, mỗi lúc đều đau, nhưng chỉ cần Mạnh Hoa Nhiên đi lại gần, đối phương trong nháy mắt liền biến mất.
Cậu bé biến mất và người ngồi xổm ở đó đổi thành Mạnh Hoa Nhiên, cậu ấn lại bụng mình,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trung-tim-hoa-nhien/787030/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.