Ôn Thứ bất chấp mưa phùn đứng trước phía tinh binh của Đại Lý Tự, lân giáp trên người ướt đẫm, toả ra ánh sáng lạnh lùng. Ánh mắt uy nghiêm của hắn xuyên thấu qua làn mưa phùn trước mắt, thẳng tắp dừng ở trên người Lâm Lạc bên trong xe ngựa, gần như nín thở, thậm chí nắm chặt trường kiếm trong tay.
Lúc này trong không trung loé lên một tiếng sấm, âm thanh chấn động vang dội. Dưới đêm mưa trên đại đạo số mười bốn, những tinh binh ngăn nắp trật tự chiếm cứ, bầu không khí từng hồi gay cấn, giống như chạm vào là sẽ nổ tung.
Lâm Lạc đã có dự cảm về tình hình trước mắt.
Hắn vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh, quay đầu dặn dò nhi tử: “Ngư nhi, con hãy ngồi yên ở trong xe ngựa, cha có chuyện quan trọng cần làm. Con phải nhớ kỹ, bất luận như thế nào, đều không được vươn đầu ra bên ngoài.”
Lâm Ngư gật cái đầu nhỏ trọc lóc, chờ mong hỏi: “Cha, cha sẽ cùng con ăn Tết Trùng Cửu?”
“Tất nhiên.”
Lâm Ngư vui mừng cười, mông nhỏ xê dịch vài cái.
Lâm Lạc vươn tay vén mành lên, mở chiếc ô đặt ở bên cạnh rồi bước xuống xe ngựa, trường bào màu xám chấm đất, trong khoảnh khắc bị ngấm nước mưa sũng nước, gió lạnh tràn vào khiến cơ thể hắn run lên vì rét buốt quanh năm.
Hắn đi đến trước mặt Ôn Thứ, ánh mắt vẫn bình tĩnh không chút gợn sóng, gương mặt tuấn tú trắng nõn càng thêm ôn nhuận ở dưới ánh đuốc xung quanh.
Ôn Thứ cau mày lại, ánh mắt lạnh lùng nói: “Chủ trì chùa Thiển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-an-tu-am-duong-bich-hoa/2568088/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.