Từ sau khi nghe Hạ Trúc nói rõ, ta chỉ là một cái bia sống trong mắt Hoàng thượng, liền âm thầm sai người theo dõi động tĩnh trong cung Thần phi.
Danh nghĩa thì là vậy, nhưng số lần Lý Diễn đích thân ngủ lại cung Thần phi vốn không nhiều.
Ta lật lại ghi chép trong nội vụ phủ, từ khi Thần phi còn là Chiêu nghi, Lý Diễn mỗi tháng chỉ tới một lần.
Giờ có lẽ vì sinh được hoàng tử, hắn đã tới hai lần.
Nhưng đó là chỉ ghi chép trên mặt giấy.
Thực chất, mỗi khi đêm sâu người tĩnh, Lý Diễn thường âm thầm đơn độc tiến vào cung Thần phi.
Mỗi lần đến, đều lưu lại đến quá nửa đêm.
Trước khi trời sáng, lại lặng lẽ rời đi.
Ngoài người trong cung Thần phi và tổng quản thái giám bên cạnh hắn, trong cung tuyệt không ai biết đến bí mật này.
Nghĩ cũng phải.
Nếu không tận mắt chứng kiến, ai dám tin, một đế vương chí cao vô thượng… lại có thể vì một nữ nhân mà hạ mình đến thế?
Ngày mẫu thân nhập cung, Hạ Trúc đang kể ta nghe chuyện thế giới mà nàng từng sống.
Mẫu thân thấy ta tựa người nơi tháp, tưởng ta thật sự ngã bệnh, trên mặt lộ rõ vẻ lo lắng.
Bà bước nhanh đến bên ta, vội hỏi:
“Con à, nghe nói con…”
Ta vội nắm lấy tay bà, mỉm cười:
“Mẫu thân, con không sao.”
Sau khi cho lui hết cung nhân, ta mới thấp giọng nói:
“Hôm nay con mượn cớ nhiễm bệnh mà mời mẫu thân vào cung, là có một việc, muốn cùng người thương nghị.”
Thấy ta bình an, mẫu thân mới thở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-cong-chua-cuu-thien-lam-nguyet/2741551/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.