Chu quý phi thần thái tự nhiên, Lý vinh hoa tuy trên mặt lộ ra vẻ khẩn trương, nhưng thấy Chu quý phi trầm ổn như vậy liền cũng kiềm chế nôn nóng trong lòng.
Huệ tần nhìn hai người người này vẫn bất động thanh sắc như vậy liền hừ lạnh một tiếng:
- "Thật không hiểu Quý Phi nương nương là thật sự không có làm việc này, hay đã sớm cho người an bài thật tốt rồi cho nên mới không thấy sợ hãi như vậy?"
- "Huệ tần, bổn cung biết là ngươi nóng lòng muốn tìm ra cái gọi là màn độc thủ phía sau, muốn tự chứng minh sự trong sạch cho bản thân.
Nhưng hết thảy có bằng chứng đã rồi hãy nói chuyện.
Tóm được một người liền nói người khác có tội, sẽ chỉ làm cho người khác cảm thấy ngươi đang muốn cắn lung tung đó.
Ngươi cũng từng bởi vì tính tình nóng nảy mà bị Hoàng Thượng cấm túc suốt một thời gian lâu như vậy, như thế nào tính tình này hiện giờ vẫn là không thể trầm ổn dưới sao?"
- "Quý Phi nương nương thật sự có tài ăn nói, tần thiếp tự nhận thấy mình không bằng.
Chỉ là, tần thiếp có một chuyện muốn thỉnh giáo Quý Phi nương nương, nếu Quý Phi nương nương cảm thấy chỉ cần có được chứng cứ thì mới có thể ngắt lời người khác vu khống phạm tội.
Như thế nào mới vừa rồi, tên hung thủ kia giết hại Vinh phi nương nương thì trong giọng nói cùng những câu nói của Quý phi đều ám chỉ về hướng Thụy Tiểu Nghi, Quý Phi nương nương như thế nào hỏi cũng không hỏi, liền tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-cong-chua-om-yeu/976113/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.