Đó là một chiếc cổng đủ cho hai chiếc xe chạy song song với nhau, ở giữa có một trạm gác, chia con đường làm hai nửa bằng nhau, dường như một bên là đường vào, bên kia là đường ra.
Nhưng hàng rào kim loại chặn xe đã đổ trên mặt đất không biết bao nhiêu năm, trên sắt loang lổ vết gỉ sét.
Long Duyệt Hồng vô thức nhìn cánh cổng bên này, thấy hình dạng của nó càng giống với cổng vòm trên sách giáo khoa, là cổng vòm được làm từ những tảng đá màu nâu nhạt.
Bộ phận ở giữa cổng vòm, dòng chữ màu vàng đã phai đi quá nửa, chỉ có thể nhận ra được hai từ trong số đó:
"... Dương... Uyển"
Xe Jeep nhanh chóng đi qua cổng vòm này, lái vào trong cổng.
Đây là một khu vực bao quanh bởi bảy tám tòa nhà cao tầng, có bãi cỏ um tùm cỏ dại, một hồ nước bẩn thỉu đầy rác, một đình dường như dùng để che mưa nắng, và những gốc cây dường như đang kết trái.
"Quẹo phải, tòa nhà đầu tiên." Kiều Sơ dường như rất quen thuộc nơi này.
Tưởng Bạch Miên làm theo mệnh lệnh của y, đi xuyên qua con đường hẹp giữa hai chiếc xe bị bỏ hoang, dừng lại bên ngoài tòa nhà thứ nhất có tường màu nâu nhạt.
"Cầm một phần đồ ăn, vào đơn nguyên một." Kiều Sơ xuống xe trước.
Thương Kiến Diệu và Bạch Thần không chút do dự xuống xe theo. Cả hai đều tự đi tới chỗ cốp sau ôm một đống đồ ăn ra.
Long Duyệt Hồng chậm một bước, không giành được nhiệm vụ này, đành phải đi theo sau Kiều Sơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-da-du-hoa/1471277/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.