Hắc Thủy Tiên tung bờm phi như tên, suốt từ bình minh tới giữa ngọ không hề dừng vó.
Trên mình ngựa, Khấu Anh Kiệt đã nhìn thấy lâu đài thành quách thấp thoáng phía xa xa.
Đường xá mỗi lúc một thêm đông đúc, ngựa xe, khách bộ hành hối hả ngược xuôi!
Suốt một năm ăn đất nằm sương bám theo con Hắc Thủy Tiên đi khắp núi non hoang mạc, nay gặp chốn dân cư sầm uất, Khấu Anh Kiệt thấy trong người thoáng đãng hẳn lên.
Tứ lang thành là một thị trấn nằm trên cửa khẩu huyết mạch thông thương giữa quan nội và quan ngoại nên rất sầm uất.
Thị trấn tuy không lớn lắm nhưng hàng hóa dồi dào, bán mua tấp nập, dọc các phố lúc nào cũng gặp đủ loại người các giới, đủ các sắc tộc...
Cư dân ở đây ngoài người Mông và người Hồi, chủ yếu là người Hán từ hai tỉnh Sơn Tây và Hà Bắc di cư đến.
Trong thời gian làm ăn với Mã Thiên Tích, Khấu Anh Kiệt từng nhiều lần tới đây nên không phải người xa lạ.
Ở phía bắc thị trấn có một khách điếm gọi là Cửu Lý Hương, chủ nhân là một người tộc Hồi, họ Mã, phía trước kinh doanh hàng ăn, phía sau có hai dãy nhà dành cho khách thuê trọ.
Vì diện tích mặt tiền không được rộng nên trong phòng căn chỉ kê một dãy bàn và hai hàng ghế mộc.
Gian phòng không thể nói là sạch sẽ tường vách nham nhở, loang lổ đủ màu, ốp lên mấy lớp giấy ghi thực đơn.
Đương nhiên một nơi như thế mà khách muốn hỏi các thứ đặc sản thì không có khả năng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-kiem-tuong-tu/97000/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.