Những ngày gần đây, tiểu Thanh Nhược cũng rất khổ sở. Bởi vì tiểu tỷ tỷ đối với nàng quá lãnh đạm. Nàng ấy không chỉ để cho nàng trở về phòng của mình ngủ, còn cả ngày không thấy bóng dáng. Tiểu Thanh Nhược hỏi mẫu thân, mẫu thân chỉ lắc đầu không nói được nguyên nhân, sau đó nói cho nàng biết tiểu tỷ tỷ chắc là có chuyện trọng yếu, không muốn nàng quá bám theo nàng ấy. Tiểu Thanh Nhược nghe rất là ủy khuất, nên không thể làm gì khác hơn là ngượng ngùng trở về phòng của mình, ngồi ở bên cửa sổ nâng tai ngẩn người.
Cả sự kiện bắt đầu biến hóa là từ sau khi phụ thân trở lại.
Ngày Tết đi qua mười mấy ngày, phụ thân liền từ phía Bắc trở lại, nghe nói hỗn loạn tạm thời đã ngừng lại, nên lĩnh thánh chỉ trở về kinh.
Tiểu Thanh Nhược còn nhớ rõ dáng vẻ của phụ thân lúc nhìn thấy tiểu tỷ tỷ, chau mày, vẻ mặt rất là kinh ngạc, trong ánh mắt có loại mà tiểu Thanh Nhược xem không hiểu.
Ngày đó sau bữa cơm chiều, phụ thân liền gọi tiểu tỷ tỷ vào thư phòng của ông, không cho bất luận kẻ nào vào quấy rầy. Làm hại tiểu Thanh Nhược lo lắng không thôi, sợ phụ thân không thích tiểu tỷ tỷ, không để cho nàng sống ở trong phủ. Nàng một mực chờ ở trong phòng tiểu tỷ tỷ, muốn chờ tiểu tỷ tỷ ra ngoài hỏi một chút, nhưng lần nói chuyện đó không ngờ quá lâu, vừa lúc tiểu Thanh Nhược buồn ngủ, bất tri bất giác gục xuống bàn ngủ thiếp đi.
Khi nàng tỉnh lại, đã là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-phuong-khuynh-nhan/1618201/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.