Chương 125 Mộng ảIMo nhân gian
Đây là một thành phố yên bình.
Ở trong một quán cafe nơi đZlhầTEu đNườWng đTông đWMfúc, bên trong có rấMRwt nhiều ngườRtki, mọi ngườhti nói chuyện với nhau nhỏ nhẹ mà lễ phép, bên ngoài trờuMLi đLang mưa lâm thâm, xe cộ chạwuwy chầRYZm chậm qua ngã tư đLườRYZng, cầxkn gạWMft nước đrIong đzTưa...Đèn xanh, đwuwèn đhtỏ thay đMnổi, đvYám ngườhui chen chúc, vội vàng, có ngườbWii cầnrDm dù, có ngườbWii dùng cặp công văn che đYYxầWu mình chạrIy chầhum chậm, các cô gái dừng lạTEi trước cửa thuỷ tinh dưới mái hiên một lát, nói đzTùa vài câu rồi lạzHki chạWy đWMfi...
Tóm lạuMTi, mấWy ngàn, mấfoy vạTNn ngườnrDi khác nhau đNbuang trảuMTi qua cuộc sống của mình tạtTi thành phố này, giữWMfa sự chật chội, chen chúc đnrDó mọi ngườzTi lạwBIi có thểHY cảpm nhận đWược một cách chân thực rằihzng mình là một thành viên tạKo nên thành phố này, mọi ngườLRRi sinh sống cùng một nơi với nhau...
Thanh niên áo trắIMng đBKứYng che ô trước cửa một tòa công sở nhỏ, lẳng lặng ngắMm nhìn nhữbWing ngườhui phụ nữRYZ đti giày cao gót, đNbueo tấTt chân vừa mới tan việc, bộ dạTEng hơi bối rối trong mưa càng làm cho các nàng trở nên gợi cảYYxm hơn... Nhưng chỉMq thoáng qua, không có ai thật sự lọt vào tầRtkm mắnrDt của hắbWin.
Cho tới khi một cô gái khí chấMt thanh lệ, áo trắLRRng quầZlhn đGNVen, gọn gàng mà lịfoch sự ung dung đHYi ra cửa, hắMnn mới mỉRtkm cườihzi tiến lên, tay cầTm ô nắuMTm chắTNc hơn một chút, tránh đBBGểM nhữihzng cơn gió vô tình thổi qua làm nó nghiêng ngảDg.
“ChờRRT lâu không !?”
“Không có gì.”
“Thật ngạuMLi quá, vịwuw sếp mới đrIến rấwBIt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-sinh-dao/1740796/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.