Chương 105
Cố sự
Vừa mới trắsuQng sáng chói mắQFvt, bây giờrrQ trước mặt Robert lạWzi là một khoảing tối om.
Buột mồm chửi tục mấQRGy cái, hắDLn nhăn nhó khổ sở nhìn xuống dưới chân mình, khuôn mặt so với ăn nhầKm vài quảqwQ mướp đPiắnjng còn thê thảQRGm hơn.
KịQt sĩDt đDtang đFqUứnjng trên một cái đcpWầIQIm máu. Mặt sàn đsuQỏ lòm, bốc lên mùi tanh tưởi đUBDến đDuJiếc mũi. Không khí hít vào đnjều có gì đOó quai quái làm cho lồng ngực khó chịcqu như muốn bùng nổ.
Ừ thì bùng nổ. Cũng chẳng ai cấrrQm.
Nhưng mà bùng nổ với ai, với cái gì mới là vấRfIn đWzề.
Xung quanh tối đuKen như mực, quỷ dịIDy là hắUBDn vẫn nhìn thấQty màu đPiỏ máu ở mặt đvIZầQtm dưới chân. Trợn mắKt nhìn đMôi chân trầrrQn trắCODng trẻo của mình đuKang bịrA nhữWzng bàn tay máu dầqwQn dầNn kéo xuống đDYã tới đZCDầKu gối.
Robert đGhiã thử giãy dụa, nhưng càng giãy càng lún sâu hơn. Mỗi khi hắJMn đCODộng cựa, không khí như có thứWz gì đrAó nặng nề ấcqn hắDuJn xuống mặt đZCDầyTm càng sâu hơn.
“Chịhrb hai, em xin chịFqU !! Tha cho em một mạwNng đsuQược không !? Em cắFqUn rơm cắYn cỏ lạsuQy chịWz ! Giết em chịrrQ hết cái đDLểPi chơi là mấDuJt vui lắuKm á !!”
ĐườrAng cùng hết cách, Robert chỉcpW còn nước bán vinh quang kịM sĩDt đIQIã đGhiược cha ông truyền dạzny cho mấuNy con chi hua hua nó ăn, còn hắDYn thì đwNành liều mạQRGng mặt dày đfcsi cầiznu xin.
Danh dự hay phẩrAm chấDYt chó má gì đFqUó, Robert điznều coi là cái cánh con cò (cccc) hết. Mạfcsng nhỏ mới là quan trọng.
...
ĐứUBDng cách Robert khoảrAng 20m, Hind El nhàm chán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-sinh-dao/1740836/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.