Chương 94
Ký ứGWRc ùa về
“Đủ rồi TiểnSDu Thanh à !”
Tiếp tục môt giọng nam trầzkm ấnJBm vang lên trong căn phòng đXXdó.
Là hắSjn.
Linh như bừng tỉdJfnh, giọng nói này cô mới chỉVI nghe qua vài lầGWRn, nhưng đfkmều có cảnJBm giác không thểNDN quên đVIược.
...
BảmSr vai LạeKc TiểGWRu Thanh khẽ run lên, áy náy quay lạeKi, khuôn mặt đwầDnNy vẻ hối lỗi, đfuGôi mắSLt rưng rưng lên chỉDR trực trào lệ tuôn, rụt rè nói:
“Vân...Vân Tiên.”
Lục Vân Tiên tiến đnuVến, xoa đnJBầVIu cô gái, mỉSjm cườwi ôn hòa:
“ĐểVI em phảqi lo lắEfvng, thật có lỗi. Còn lạWzi đrpểMYb anh đnuVi.”
“Anh sẽ không nói thật !” LạNnwc tiểunu Thanh đNDNột nhiên ngẩGrng mặt, nói với vẻ cương quyết. Khuôn mặt cô vẫn có nét gì đwMfó ngây thơ, khiến ngườwi ta yêu quý vì vậy chẳng có chút sứkrEc thuyết phục nào.
“Anh sẽ nói trong khảRQ năng chịzku đrựng của cô ấnSDy. Em ra ngoài trước đJzei” Luc vân Tiên nhẹ giọng đráp, nhưng đnJBôi mắeKt đfOầfkmy vẻ kiên quyết, dườwYng như không chấEfvp nhận một sự kháng cự nào.
LạfuGc tiểMYbu Thanh thở dài u oán, lẳng lặng đJzeứnSDng dậy đeKi tới cửa phòng, lặng yên quay lạnJBi, nhìn bóng lưng của Lục vân Tiên một lúc rồi mới cắrpn môi quay đki. Cô chạRQy thật nhanh, chỉK đrểNDN lạJzei một làn hương thơm nơi hành lang lạeKnh lẽo.
“Đồ cố chấdJfp đeKáng ghét !”
...
Ra khỏi cửa cung đuniện, LạiGnc Tiểku Thanh dừng lạki, nghi hoặc nhìn vào ba ngườnSDi đkrEứnJBng trước mặt.
“Mọi ngườKi cũng đbBều ở đnSDây rồi !?”
“Sao rồi !? LạJzei
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-sinh-dao/1740860/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.