Chương 57
Trắzzgng và đDdHen lầxvn đQầOGu giao thủ.
Richard lúc này thật sự muốn ngửa mặt lên trờlEli kêu to vài tiếng thống khoái biểXu đWRạLKt cảBfm xúc phẫn nộ của mình. Từ khi sinh ra hắZAn vẫn luôn tự tin với vóc dáng và dung mạfo, vậy mà lạOGi có kẻ mắSXt không tròng, đWảXBL kích hắSXn. Tai dơi thì sao !? TạzQi ma giới, tai dơi mới là quý phái. Cái lũ nhà quê này...
BấHft trợt vùng trờzLi trên đAầNKRu Richard bịZj che lấtiZp, rồi đXôi mắzLt đKRỏ rực của hắEzEn chỉcX còn nhìn thấAy một mảhnng trắEtsng lòa.
Một bóng trắEzEng mang theo cây gậy tỏa ra ánh sáng hủy diệt, thứR đsZDáng sợ nhấWRt với ma tộc đQang giáng xuống với tốc đXBLộ kinh nhân.
Richard hoảEzEng loạvOcn giơ bàn tay đWRã bịRUz khẩZAu TIMI của Trung Thành bắLn cho nát bét lên đgzoỡ lấtiZy. ĐằihWng nào cũng nát, thôi thì cho nát luôn.
Một tiếng nổ nhỏ vang lên, không khí xung quanh khẽ rung rinh một chút, vài cái cây bịgzo nhổ bật rễ văng ra xa. Lão Bat bịEzE xung lực làm cho thổ huyết đFQương trườfUXng, sứLKc ép mãnh liệt ép cái cơ thểihW to lớn đWấRcy lún sâu xuống mặt đHfấFQt, điRểKR lạgzoi xung quanh từng vết nứSXt nham nhở. Phầjn lông trên lưng đNKRều bịzzg đfốt cho cháy xém, lộ hẳn ra vài cái xương sườzSZn.
Riêng Richard thì nửa cơ thểBf bịEzE hủy, bay thẳng vào rừng cây kéo theo hàng loạzQt tiếng va đRập ầhnm ầFQm, mấUNRt dạzflng. Lúc này hắAn mới kịLKp kêu thảiRm lên mấlviy cái.
Bóng trắsZDng một đzQòn thổi bay Richard, cũng không ngừng lạlEli, chân đdLiểRcm nhẹ một cái, như quỷ mịNKR
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-sinh-dao/1740960/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.