Chương 17
Bấwt ngờL
Xoẹt…
Một cơn gió nhẹ nổi lên, mũi kiếm của cô gái mặc cung trang không biết từ lúc nào đSHã đWZKặt lên cổ Thầvwzn tiễn, chỉQJn là hai tay của cô ta vẫn buông thỏng, ống tay áo phiêu diêu bập bùng, nhìn có chút quỷ dịZwc.
“Tu chân giảwJ !” 3 chữZjd này thật nhanh lóe lên trong đcHầPyu ThầMLn tiễn.
“Trương Chân còn sống không !? “ Ánh nhìn thẳng tắvwzp trực diện từ đKjLôi mắwt của cô gái làm sống lưng thầzqn tiễn lạxMHnh toát, nhưng hắJtPn vẫn không tránh đtSi, đtSối mắLyt với cô ta, trảoHc lờyi rành rọt:
“không biết hắswn là ai!” HiểzLin nhiên hắUWQn vẫn đPyủ thông minh đMfểcs chém gió.
“Vậy ngươi lấrwy đnZxâu ra sợi tơ ánh sáng đUWQó !?” Mũi kiếm đxMHã bắJtPt đWZKầWZKu miết nhẹ vào cổ ThầBzvn tiễn
“Sao ta phảIi nói cho ngươi !?” ThầZwcn tiễn lạxMHnh lùng hỏi, hắZjdn coi như không thấzLiy vệt máu nhỏ đoUã bắdIt đPyầxUxu rỉjK ra ở cổ mình.
Cơ thểnBF đWZKã đPyược cảHi tạdxo qua của hắSn vậy mà không thểxUx chịWZKu nổi lưỡi kiếm này đqặt nhẹ qua.
Vụt.
Một luồng sáng màu vàng kim bấMft ngờzLi bắSn lên lưỡi kiếm khiến nó rung lên ong ong và bịrw hấSt sang một bên, giảyi nguy cho Thầqn tiễn.
HắLyn quay sang nhì thì thấzqy ngườJtPi xuấIt thủ là tiểASou hòa thượng ngườSti đMLầSty kim quang kia.
“A di đzLià phật, Thí chủ đdIây đMLã không muốn nói, cô hà tấQJnt phảqi ép ngườtSi !?”
Cô gái đwúng là không ép thầrwn tiễn nữQQna, mà lạMfi lặp lạtSi nhữyng thủ ấIn phứHWc tạZjdp lúc trước, thanh kiếm một lầHwn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-sinh-dao/1741041/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.