Chỗ này chính là Hoàng Hà, nước chảy rất xiết, sóng cuộn trào mãnh liệt, đầu sóng cao đến mấy mét, người hay súc vật một khi rơi vào đều biến mất không thấy sủi tăm.
Thế nhưng, giờ đây Tiên Thần không phải là Tiêu Thần của ngày xưa nữa, không còn là đứa trẻ nghịch nước bên sông Hoàng Hà nữa. Bản thân là một bán thần tại nơi thiếu thốn linh khí như Nhân Giới này thì tương đương với thần bình thường, không cần nói chả may bị cuốn vào Hoàng Hà, mà dẫu có rơi xuống vùng bão biển đều có thể thoát ra thoải mái.
"Phù phù "
Tiêu Thần nhảy vào dòng sông vàng đục cuồn cuộn, dựa theo ký ức, không ngừng lặn xuống. Cũng không biết lặn sâu xuống Hoàng Hà bao nhiêu mét , xung quanh mờ mịt không thấy có một chút ánh sáng nào, cuối cùng va chạm vào đáy sông. Thế nhưng tung tích của Thiên Bi đều không tìm thấy, không ngờ đã mất tích từ lâu!
Tiêu Thần cực kỳ nghi hoặc, hắn rõ ràng nhớ rất kỹ rằng Thiên Bi chắc chắn ở tại chỗ này, tuyệt đối không sai. Thiên Bi rất có ý nghĩa đối với thành đạt về tu vị của chính mình , hắn tràn ngập một cảm xúc kỳ lạ. Hắn nhớ rõ ràng nó chìm vào Hoàng Hà tại chính chỗ này mà.
Lục soát kỹ càng, mở cả thiên nhãn , đáy sông Hoàng Hà phơi bày mọi thứ ra trước mắt như ban ngày, thế nhưng không thể tìm thấy dấu vết của Thiên Bi, tại sao có thể như vậy ?
Tiêu Thần nghi hoặc không hiểu, một khối bia khổng lồ như vậy, tuyệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-sinh-gioi/745807/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.