Editor: Gru
Beta: Dương
Bốn ngày nghỉ ở suối nước nóng nhanh chóng kết thúc, Mộc Hãn vạn phần không muốn trở về.
"Dung Dung, cậu ở trong xe chờ tớ một chút, tớ đi mua chút đồ." Mộc Hãn xuống xe, chạy vào chợ gần đó.
Tạ Khinh Dung ở trên xe đợi hơn mười phút, thấy Mộc Hãn đi ra xách theo đồ sau đó bỏ vào cốp xe.
"Mua gì vậy?" Tạ Khinh Dung hỏi.
"Cá chình, cá chình sống ở suối nước nóng này rất nổi tiếng, mang một ít làm quà cho Tạ mẹ và Tạ ba." Mộc Hãn lấy khăn tay lau bàn tay còn hơi ướt.
"Cá chình thì mua ở đâu chả được?" Tạ Khinh Dung theo đuổi nguyên tắc không mua đồ ở khu du lịch.
"Vấn đề là cá sinh sống ở suối nước nóng, ngon hơn mà." Những con cá chình này đa số đều là xuất khẩu, so với cá chình bình thường cũng giá trị hơn rất nhiều, Mộc Hãn luôn tin tưởng vào đạo lý 'quý mới đắt tiền', tuy rằng không khẳng định là đúng trên mọi trường hợp.
"Ai biết có đúng là sống ở suối nước nóng thật hay không?" Không thể nghi ngờ Tạ Khinh Dung là người tiêu dùng lý trí và xảo quyệt.
"Mặc kệ, chúng ta đi chơi một vòng, chẳng lẽ tay không về nhà, mang chút đồ cho ba mẹ cậu. Đồ đạc tốt hay không chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất ở tấm lòng." Đây mới là mục đích chủ yếu của Mộc Hãn, muốn giành niềm vui cho vợ chồng họ Tạ.
"Cậu thì ra rất biết cách lấy lòng người lớn." Ánh mắt của Tạ Khinh Dung hướng tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-tinh-nu-thuong-nu-ha/891308/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.