"Là về việc dựng phòng ở đấy." Cố Vân Đông nói, "Ta vừa tới, cũng không biết bên này có ai quen tay.
Cho nên muốn phiền toái thôn trưởng giúp ta tìm một người đáng tin cậy, tiền công một ngày bốn mươi văn, sẽ không bao ăn nữa."Cô ngược lại đã nghe ngóng, bên này bình thường xây nhà một ngày là 30 văn đấy, nhưng phải bao một chầu cơm trưa.
Hiện tại nhà cô lại ở trong nhà quả phụ, cũng bất tiện."Ta giúp ngươi tìm cũng không có gì vấn đề gì." Trần Lương nói xong lại có chút cau mày: "Chính là sợ ngươi không hài lòng.""Sao lại nói như vậy, người thôn trưởng tìm nhất định sẽ thích hợp nhất đấy, nếu để cho ta tự mình tìm, đó mới thật sự là hai mắt đen thui, bị người ta lừa cũng không biết.
Chỉ là yêu cầu của ta có thể sẽ tương đối nhiều, kính xin thôn trưởng giúp ta cùng người ta truyền đạt nhiều hơn, miễn cho xảy ra chuyện gì không thoải mái, đây là hai lượng bạc, là phí tổn ta nhò thôn trưởng hỗ trợ."Cố Vân Đông lấy ra một khối bạc vụn đưa tới, Trần Lương lập tức từ chối: "Ngươi làm cái gì vậy? Ta là thôn trưởng thôn Vĩnh Phúc, chỉ giúp ngươi tìm mấy người, sao có thể thu ngươi bạc?""Không thể nói như vậy, ngươi tuy là thôn trưởng, nhưng không thể cái gì cũng đổ lên trên đầu bắt ngài giúp đỡ làm đúng không? Ngài cũng biết cha ta không ở đây, ta chỉ là một tiểu cô nương có nhiều chuyện cũng bất tiện ra mặt, người ta cũng không nhất định sẽ nghe lời ta đấy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/783163/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.