Sau khi nghi thức kéo cờ kết thúc, rầm một cái, một đám người chạy tới tìm Trương Giác chụp ảnh chung.
Lúc này Trương Giác mới ý thức được rằng mình có rất nhiều bạn bè trong giới trượt băng nghệ thuật, bạn bè trong nước cũng thôi đi, ở nước ngoài cũng không ít.
Cũng ở nội dung đơn nam, McQueen cầm huy chương đồng, đứng thứ tư là David, đứng thứ năm là Ilya, đứng thư sáu là Hayato Terakami, thứ mười sáu là Harhasha, thứ mười bảy là Choi Jeong Su ! Từ vị thứ nhất đến vị thứ hai mươi bốn, tất cả những người tiến vào trượt băng tự do thế nhưng cậu đều biết.
Hơn nữa khẩu âm tiếng Anh của những người này không giống nhau, thiên phú ngoại ngữ của Trương Giác chỉ có 5, vì vậy dưới sự công kích của rất nhiều khẩu âm tiếng Anh, cậu nhanh chóng bắt đầu mơ hồ.
Cái tiếng Anh âm thanh đạn lười này, còn có tiếng Anh kiểu Nhật phát âm r thành âm l, cùng với tiếng Anh không biết từ ngọn gió nào tràn vào đại não, cậu căn bản không thể hiểu được những lời đó nha.
Khi mà nghe không hiểu, mỉm cười là tốt rồi.
Trương Giác không nhớ nổi bản thân mình đã cười với bao nhiêu người, cậu chỉ biết khuôn mặt mình sắp cứng ngắc rồi đây.
Bởi vì độ nổi tiếng của cậu quá cao, Thẩm Lưu đứng ở rìa đám đông vẫn không thể chui lọt vào, Trương Tuấn Bảo vẫn luôn canh giữ ở bên cạnh đứa cháu trai, nhưng độ nổi tiếng của hắn lúc này cũng không thấp, không biết từ lúc nào đã bị nhóm huấn luyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truot-bang-nghe-thuat-cang-thich-hop-de-toi-tham-gia-the-van-hoi/585812/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.