Mà sở dĩ Tô Vũ bảo người ta đeo bên người là bởi vì linh lực ẩn chứa trong viên đá hoa mai này có hạn, nếu như không đeo bên người, chỉ sợ hiệu quả có thể sẽ không rõ ràng lắm.
Thiện Bản Thanh liên tục gật đầu, ông ấy lấy từ trong túi xách ra một chiếc khăn vuông màu đen và cẩn thận bọc viên đá hoa mai vào trong đó.
Adv
Sau đó, ông ấy lấy một tấm séc trị giá 10 triệu từ trong tay Diêm Đan Dương và đưa cho Tô Vũ nói: "Anh bạn này, đây là một tấm séc tiền mặt trị giá 10 triệu, cậu có thể mời người nghiệm chứng ngay tại chỗ.”
Tô Vũ nhận lấy, tùy ý búng một cái: "Không cần, hàng thật giá cả đương nhiên cũng thật.”
Adv
Thiện Bản Thanh gật đầu, lần này đi tới thành phố Tân Hải, ông ấy cũng không ngờ vậy mà còn có thu hoạch ngoài ý muốn như thế, nhất thời tâm tình cực kỳ vui mừng, lập tức muốn chạy về Kim Lăng.
Sau khi nhìn Thiện Bản Thanh "coi tiền như rác" bỏ ra 10 triệu mua một viên đá nát rời đi, không khí áp lực xung quanh mới được giảm bớt.
Mã Hiểu Lộ ôm ngực mình hít sâu hai hơi, cầm lấy tay Tô Vũ nhíu mày nói: "Đây đều là sự thật à? Viên đá kia thật sự bán được nhiều tiền như vậy sao?”
Tô Vũ cầm lấy tấm séc quơ quơ trước mắt Mã Hiểu Lộ nói: "Thật trăm phần trăm.”
Sau đó Tô Vũ dắt Mã Hiểu Lộ đi tới trước tủ trưng bày của ông chủ Triệu, anh chỉ vào "Phượng Minh Cửu Thiên" bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truyen-nhan-than-y/190228/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.