'Tôn Tử Hàm suy nghĩ kỹ, Tiêu Tuyết Ny nói vậy là ý gì? Chẳng lẽ là muốn tự †ay nấu ăn cho mình?
Nghĩ đến đây, trong lòng Tôn Tử Hàm hơi phấn khích, đây có phải ý là cô ấy cũng hơi thích mình không?
Nghĩ đến đây, Tôn Tử Hàm vội thu hồi suy nghĩ nói: "Có, tôi biết có một nhà hàng, ngay bên cạnh quảng trường Thế Kỷ phía trước, tôi với ông chủ khá thân, tôi gọi điện qua đặt chỗ ngay đây, cô thích ăn món gì?”
Tiêu Tuyết Ny nhún vai nói: "Tùy anh thích, tôi sao cũng được hết."
Ra khỏi Ngự Thiện Cung, Tôn Tử Hàm định đi lái xe, Tiêu Tuyết Ny nói: "Không phải anh bảo không xa lắm sao? Mình đi bộ qua đi."
Tôn Tử Hàm gật đầu, nhưng vẫn mở cửa xe, lấy ra một đôi giày thể thao trắng từ bên trong.
Dẫn Tiêu Tuyết Ny đến ngồi lên ghế dài bên đường, ngồi xuống cởi giày cao gót của cô ấy, rồi xỏ giày thể thao vào chân cô ấy nói: "Anh cũng nhìn áng chừng đoán bừa thôi, không ngờ chiều dài khá vừa, sau này hẹn hò với anh, không cần mang giày cao gót, vì anh sợ em bị trẹo chân."
Tôn Tử Hàm đứng dậy, tay cầm giày cao gót cười nói với Tiêu Tuyết Ny.
Giây phút này, khiến Tiêu Tuyết Ny cảm thấy má hơi nóng lên, ít nhất cô ấy có thể cảm nhận được, người đàn ông trước mặt dường như thực sự rất tận tâm.
Ngoài cha mẹ ra, chưa từng có ai mang giày cho cô ấy, cô ấy cảm thấy trong lòng rất ấm áp.
Rất nhanh, hai người đã đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truyen-nhan-than-y/2002305/chuong-728.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.