Nhưng cuối cùng nghĩ lại cho rõ, Điền Tư Manh không đi thì thực sự không tìm được ai.
Thế là Tiêu Tuyết Ny cũng mặc kệ, kéo Điền Tư Manh đi thẳng xuống bãi đỗ xe ngầm, vừa đi vừa nói: "Chị Tư Manh, đừng sợ, nhốt trong lồ ng rồi, sẽ không tự nhiên chạy ra đâu."
Nhìn bộ dạng này của Tiêu Tuyết Ny, Điền Tư Manh đã hiểu được tám chín phần, hóa ra Tiêu Tuyết Ny muốn bảo cô ta đi bắt rắn.
"Đây là thứ chuẩn bị cho em trai chị à?" Điền Tư Manh tò mò hỏi.
Trước đó nghe nói Tô Vũ muốn dùng một loại dược dẫn đặc biệt để chữa bệnh, với phương pháp như vậy, Điền Tư Manh vẫn chưa từng nghe qua, nên cũng rất tò mò.
Còn về loài rắn, tin rằng đa số các cô gái đều rất sợ hãi. Nhưng với Điền Tư Manh, cô ta thực sự không biết sợ, bởi vì ở Sơn Trang Quy Vân cô ta đã nuôi không biết bao nhiêu loài rắn khác nhau rồi.
"Đúng vậy, chỉ là em cũng không biết sư phụ rốt cuộc muốn làm gì, em sợ, chị đi lấy giúp em được không?" Tiêu Tuyết Ny trốn xa xa, lấy chìa khóa mở cốp xe chỉ vào rồi nói với Điền Tư Manh.
Điền Tư Manh mỉm cười bước tới, trực tiếp lấy ra một cái giỏ tre nhỏ từ bên trong rồi quay đầu hỏi Tiêu Tuyết Ny: "Phải cái này không?"
Tiêu Tuyết Ny gật đầu: "Ừ ừ, chính nó đấy."
"Chị Tư Manh, sao chị không sợ gì hết vậy?" Trên đường quay lại phòng bệnh, Tiêu Tuyết Ny luôn giữ một khoảng cách an toàn nhất định với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truyen-nhan-than-y/2002823/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.