{ = Lann = }
Bản tính của tôi là loại người không có hòa đồng với người khác cho lắm, khó gần gũi với người khác, cười lại càng khó hơn, kiếm bạn cũng khó. May mắn là có nhóm bạn thật sự tốt, thật lòng, không vờ vịt giống như gia đình giả tạo của mình.
"Ướt hết rồi, Lann.". Tôi chạy tới tòa nhà khoa cùng với thầy Tinn, cúi xuống nhìn bộ dạng của mình. Đúng là giống như thầy ấy nói vậy.
Áo sơ mi tay dài màu trắng ướt tới nỗi thấy làn da bên trong luôn. Nhưng mà kệ đi, con trai có gì mà xấu hổ. Tôi đưa tay lên vuốt sơ mái tóc bị ướt đã xõa xuống áp vào gò má cho nó hất ra sau, trước khi ngẩng mặt lên nhìn người nói.
"Thầy cũng ướt nữa.". Tôi mỉm cười nhạt theo phép lịch sự với thầy.
"......"
"Bị gì vậy ạ?". Sắc mặt của thầy Tinn nhìn có vẻ nghẹn lời, nhìn chằm chằm mặt tôi rồi lặng đi. Thế nên tôi ngước mặt tới hỏi, vẫy tay qua lại trước mặt.
Đối phương chớp mắt lia lịa một lúc, hất mặt qua lại 2, 3 cái trước khi mỉm cười tươi kiểu người hòa đồng với mọi người.
"Không có gì, chỉ đang nghĩ rằng Lann có người yêu chưa nhỉ..."
Người yêu? Tại sao lại hỏi chuyện người yêu?
Thấy tôi chau mày, đối phương liền nhanh chóng giải thích sự thắc mắc.
"Thấy bạn bè trong nhóm ai cũng hot hết, đặc biệt là cậu Perawat. Thế nên nghĩ rằng có lẽ đã có người yêu hết rồi, chỉ vậy thôi."
"À, không có đâu ạ. Trong nhóm không có ai có người yêu hết.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/truyen-thai-wedding-tinh-yeu-sieu-quay/1405063/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.